Đặt ly bia Heineken lên bàn thờ, Thảo nhìn bọt bia sủi tăm rồi lắng dần… sao giống như một đời người thân bôn ba trắng tóc! Khoảng ngần ấy thời gian đủ để thanh toán, trả nợ cho “sinh, lão, bệnh, tử”, nghĩa ơn và hận thù! Thảo nhìn lên tường. Tường vôi trắng bóc không có bóng một con thằn lằn tắc lưỡi giữa đêm đông cho người viễn xứ chạnh lòng mong…
Đọc tiếp ...Chicago đang vào hè. Trời nóng như lửa đốt. Độ F trên bản chỉ nhiệt ghi tới 100. Khu phố chợ Việt Nam ngập nóng. Con đường chính Broadway chạy theo hướng Nam – Bắc vẫn tắc ách như mọi ngày. Người ta đi nhà hàng, đi chợ, đi khám bệnh, đi làm giấy bảo lãnh, đi chích ngừa, mua băng nhạc, mua thuốc Bắc, mua hàng Hồng Kông… cũng hầu hết tập trung ở…
Đọc tiếp ...Cầm kết quả khám nghiệm trên tay, Hoan thấy tối tăm cả mặt mày. Cô vợ trẻ như cây chuối bị bão đốn ngã. Hy vọng cả hai vợ chồng kiếm mụn con đã tan theo kết quả khám nghiệm của khoa học được gởi từ văn phòng bác sĩ: Hoan Vo, ung thư tuyến tiền liệt. Cái tên mất middle name “văn” mà chẳng có ai còn đủ sức chú ý. Cô vợ trẻ…
Đọc tiếp ...Nhà hàng Thiên Tân thường đông nghịt khách vào những ngày cuối tuần. Thiên hạ nghèo đâu không biết chứ ban đêm thì hào phóng và giàu sụ lên qua sự tiêu sài khiếp sợ. Bàn số 13 có năm người đàn ông. Họ ăn mặc nôm lịch sự. Thỉnh thoảng, họ pha vào câu tiếng Anh đùa cợt. Những món họ gọi toàn thứ hàng đặc sản đắc tiền mà loại thương gia mới…
Đọc tiếp ...Tới đến đất Mỹ vào ngày 20 tháng 7 năm 1995. Phi trường O’Hare thật rộng lớn làm Tới choáng váng mặt mày đến nổi không biết lối nào là lối ra cứ lẩn quẩn theo chân mấy hành khách đi cùng chuyến. Bà chị Tới lộn giờ đón trễ khiến Tới chờ bên ngoài đầy ắp xe cộ qua lại đến nỗi mặt mày tái xanh. Về nhà bà chị xong, Tới mắc phải…
Đọc tiếp ...