THƠ CA

THÂN CHUỘT

Ta-con chuột của một thời khảo cổ

Bốn triệu năm nhìn đất trời đổi chỗ.

Ăn cỏ, uống sương

Thời chưa biết thê lương.

Để dấu chân vô tư chạy trên đường

Cho con cháu đừng lạc vào lối cũ.

Ta-thân chuột hồn đã về yên ngủ

Hóa thạch cho rong rêu phủ tháng ngày.

Để không nghe nhịp đập thế giới này

Đang thổn thức bao cuồng say dục vọng.

Thế giới chuột tự kiếm ăn mà sống

Chạy rớt vào cạm bẫy của nhân gian!

Cháu con ta đang cùng cực, khóc than

Đường tồn tại cơ hồ toàn bom đạn.

Nghiệp gậm nhấm triệu năm còn chưa chán

Đào khoét sâu trong cùng tận lương tri.

Là thân chuột điều ấy có là chi

Kiếp chẳng chuột mới khiến đời suy nghĩ…

Ta-con chuột, tổ tiên nên tự kỷ

Gánh nỗi niềm tận thế đổ vào đâu?

Máu nhuộm trang sử cũ thoáng ngỡ ngàng…

Nghe tiếc nuối thời gian qua vô vị!

Ta-con chuột đá rêu, không tri kỷ

Hồn trở về tìm bạn với mùa xuân.

Tháng 1/25/08

Ngọc Thiên Hoa

Related Articles

Back to top button