Người thiếu phụ hướng về phía núi. Nơi ấy là khoảng trời rất xanh của thế giới rừng đầy huyền thoại. Nơi ấy cũng là nơi có một người đã lặng lẽ ra đi… Hai đứa nó con nhà hai xóm trên và dưới. Mỗi ngày gặp nhau, chúng không kình nhau về hoa Lục Bình mới là chuyện lạ. Chẳng hiểu vì sao cứ mỗi lần hòa là hai đứa rủ nhau lên núi…
Đọc tiếp ...BƯỚC TIẾP BÀN CHÂN PHÙ ĐỔNG Ôi tổ quốc của muôn người anh dũng Của bao nhiêu trang sử đẹp oai hùng. Mỗi chặng đời dệt thắm những trang thơ Như mơ ước có vần thơ lửa cháy! Tiếng súng giặc từ bên kia biên giới Len lỏi vào đất nước của chúng ta. – “Hãy tiến lên!” Lời tổ quốc thiết tha Nâng ta bước những bàn chân Phù Đổng! Bốn ngàn…
Đọc tiếp ...Lá xanh trên cành, lá vẽ Sao mà rụng được, lá ơi! Hôm ấy là một ngày tháng ba. “Tháng ba mùa xuân nắng ấm. Dịu dàng trong một chút mưa”. Cô gái nhớ lại cô đã có một tình yêu như thế. Cô gái thường ngồi bên khung cửa sổ đợi chờ những con chim sẻ sau khi cãi cọ líu lưỡi, chuyền qua những cành xum xuê cây lá. “Chim khôn biết chọn…
Đọc tiếp ...Đặt ly bia Heineken lên bàn thờ, Thảo nhìn bọt bia sủi tăm rồi lắng dần… sao giống như một đời người thân bôn ba trắng tóc! Khoảng ngần ấy thời gian đủ để thanh toán, trả nợ cho “sinh, lão, bệnh, tử”, nghĩa ơn và hận thù! Thảo nhìn lên tường. Tường vôi trắng bóc không có bóng một con thằn lằn tắc lưỡi giữa đêm đông cho người viễn xứ chạnh lòng mong…
Đọc tiếp ...Rằm tháng Tư, năm 1964, trời bất ngờ đổ một cơn mưa lớn. Những người đi lễ Phật Đản đêm ấy đều được… tắm trong mưa. Thầy trụ trì trầm ngâm. Ông ngước nhìn trời. Bầu trời đang mưa mù, bất thình lình tiếng cú kêu ba tiếng trên cây bồ đề trước chùa. Thầy lặng lẽ bảo các môn đồ: – Một lời nguyền đã trở về! Một người nào đấy sẽ phải ra…
Đọc tiếp ...( Trích Tiểu luận ”Mùa xuân trong thơ Đường” ) “Thơ Đường” là niềm tự hào của lịch sử văn học Trung Quốc nói riêng và là một công trình tập thể cống hiến độc đáo cho lịch sử văn học nhân loại nói chung. Trung Quốc và “Thơ Đường” với hàng nghìn năm trường tồn đã ảnh hưởng không nhỏ đối với phong tục và nền văn hóa Việt Nam nhất là phong tục…
Đọc tiếp ...Từng cơn gió cuối hè trở dạ Nhẹ nhàng, mây dệt bản tình ca. Ta bé nhỏ vươn qua kẽ lá Đếm bao nhiêu sao sáng ngân hà?Mưa vũ trụ phủ dày qúa khứ Bụi thời gian lịch sử còn đây. Hái ta đi! Đừng bày lưỡng lự Thử chút cay cho ấm dạ dày.Cõi nhân gian vốn dĩ đọa đày Nơi thượng cảnh đâu nào nhìn thấy?! Đời không dễ ước gì được nấy…
Đọc tiếp ...Tháng năm mùa xuân nắng… lạnh. Tháng năm có nhiều sự kiện “lành ít, dữ nhiều” ở Mỹ. Lành ít là vụ 3 thiếu nữ sau 10 năm mất tích đã được cứu thoát ở Cleveland (Ohio). Dữ nhiều là thảm họa cơn lốc ở Oklahoma đã cướp đi hàng trăm sinh mạng học sinh của Trường Tiểu học Plaza Towers và người dân khiến thị trấn Moore bị san bằng trong phút chốc. Nội…
Đọc tiếp ...Nào có phải ăn roi mà ta khóc Cũng chẳng vì bị đòn làm ta đau. Sầu vận nước thăng trầm cơn binh biến Buồn thân non chìm nổi cuộc chiến chinh. Ta ngậm ngùi thế sự những sinh linh Rêu rong phủ ngàn năm hồn nước Việt. Làm sao đá vô tâm mà lại biết Nhỏ máu hồng lên trên những lầm than? Ta hỏi đất mượn thời gian làm bạn Tìm con đường…
Đọc tiếp ...Có một anh làm rẫy hiền lành, siêng năng tên là Mắm sống cùng cha già tên Muối trong một thôn làng dưới chân ngọn núi. Bọn công tử nhà giàu đi săn hay qua rẫy khoai lang của anh. Họ thấy anh cứ hì hục cuốc đất nên bực mắt lắm. Chúng tưởng anh là khùng nên chọc ghẹo, ném đất đá vào người anh. Anh nhẫn nhịn tháng này qua tháng khác. Cho…
Đọc tiếp ...