Thơ và nhạc: Ngọc Thiên Hoa Hà Nội từng ngày rồi cũng thế thôi em Phố vẫn đông người đêm đêm đèn mờ. Cho ta nhớ em ly cà phê thẩn thờ Từng chiều qua trên ngón tay nghiêng… Hà Nội từng ngày rồi cũng thế thôi em Tiếng hát ru người đi qua từng giờ. Mưa trên phố xưa cho người thôi dại khờ Từng mùa đi cho nắng chia đôi bờ. Em có…
Đọc tiếp ...VÔ VÀN Có phải em, mùa thu Ru ta trong sắc vàng xanh đỏ? Cho ta một lần dỗi hờn như trẻ nhỏ Khi gió vô tình đưa mây khuất trăng thu. Muốn nói cùng em lời yêu khi đêm ngủ … Mơ hôn dịu dàng biết có đủ không em? Trời cao thêm trong tình thu quyến rũ Sắc xanh vàng lả tả phủ ngoài sân! Có phải em, mùa thu? Ta bâng khuâng…
Đọc tiếp ...Lặng lẽ tạ từ nguồn cội Cái chết như là chia đôi. Lìa cành trong cơn hấp hối Mới còn, sao giờ chia phôi!Thời gian như chùn lắng vội Về đâu, mây trắng buông trôi… Lá như gã khờ biết tội Âm thầm giã biệt cõi đời. Một cơn gió từ đâu tới Cuốn lá vàng đi muôn nơi… Chiều nghiêng dáng người chờ đợi Hoàng hôn buông tím chân trời! Em mãi còn nhặt…
Đọc tiếp ...27 năm vời vợi Tóc dương ngày rụng rơi… Lá bao mùa thay mới Sóng xanh đêm chờ đợi Em về nơi cuối trời!Chiều đại ngàn, gió hát Sợi thương thành nốt nhạc. Sợi buồn hờn tình bạc Trăng vỡ oà, tan tác… Suối thầm man mác, đau! Chiều buông rèm, lá cuốn Biển vắng người, lệ tuôn… Bình minh như đến muộn Kỷ niệm xưa quay cuồng Ký ức buồn như lá! Em bây…
Đọc tiếp ...MÙA XUÂN TRONG MẮT EM Xuân mang phước lộc ban đời Cho mai thắm nụ, ngàn khơi thắm màu. Chiều nghiêng dáng nhớ về đâu … Mà âm tiếng Cuốc đêm thâu bỗng mềm! Ngoài sân vạt nắng qua thềm Ùa trên đám cỏ, tô thêm sắc hồng. Cha trên ruộng, mẹ trên đồng Đàn con cuộn sóng triền Đông gởi trời! Ngày xuân mở hội muôn nơi Đêm xuân chén rượu nâng mời thế…
Đọc tiếp ...