Ta-con chuột của một thời khảo cổ Bốn triệu năm nhìn đất trời đổi chỗ. Ăn cỏ, uống sương Thời chưa biết thê lương. Để dấu chân vô tư chạy trên đường Cho con cháu đừng lạc vào lối cũ. Ta-thân chuột hồn đã về yên ngủ Hóa thạch cho rong rêu phủ tháng ngày. Để không nghe nhịp đập thế giới này Đang thổn thức bao cuồng say dục vọng. Thế giới chuột tự…
Đọc tiếp ...Văn học dân gian, một mảng không nhỏ trong nền văn học Việt Nam đã có từ lâu đời là dòng suối con ngọt lành đổ về dòng sông xanh mẹ văn học. Ca dao, tục ngữ, dân ca, hò vè lại là một mảng không nhỏ nữa trong văn học dân gian bao gồm: Thần thoại, Cổ tích, Truyện cười, Ngụ ngôn. Tục ngữ, ca dao, dân ca, hò vè là tiếng hát bình…
Đọc tiếp ...Thơ và nhạc: Ngọc Thiên Hoa Hòa âm: NS Kiên Thanh Trình bày: Trọng Hiếu.
Đọc tiếp ...Đôi uyên ương… chưa cưới. – Có em bên đời, anh chẳng sợ bất cứ sự vật, sự việc gì!- Em cũng vậy. À này anh! – Gì em? – Em… em có… cu Tý trong bụng rồi! “Thịch!”. Kinh hãi quá, chàng bật ngửa, bất tỉnh nhơn sự! Tháng 2/05/2008 Ngọc Thiên Hoa
Đọc tiếp ...“Bùm bùm bùm…”. Trống báo hiệu vào lớp. Tất cả học sinh phải ra xếp hàng trước lớp mình. Tổtrưởng đứng đầu hàng. Tổ phó đứng chót. Lớp trưởng đứng hô:…“Trước, thẳng, phất, nghỉ, nghiêm”,rồi cho tổ nào ngay ngắn nhất vào trước. Tôi cũng thuộc lòng những động tác đó nhưng tôi cứ cho lần lượt hết tổ một rồi cuối cùng tổ bốn vào. Tuần sau, tôi cho ngược lại. Thành thử, bọn…
Đọc tiếp ...Chôn cất má xong, anh em tôi trở về chỗ ở của mình. Không khí vẫn trùm một màu ảm đạm, tang tóc buồn thê lương với nỗi đau mất mẹ mong thời gian xoa dịu cơn đau này….Căn buồng của má vẫn còn nguyên với những di vật từ cái rương mà tôi hay bị dập tay mỗi khi đóng lại. Những bộ đồ bà ba, những chiếc áo dài, cây gậy gỗ… vẫn…
Đọc tiếp ...Thành phố Sài Gòn vào đêm. Ánh điện đường chiếu bóng một thằng nhỏ gầy trơ xương đang cố gắng chạy về một góc đường. Ở đó, người đàn ông vạm vỡ hình như đứng chờ nó như mọi ngày và nó cũng là thằng nhỏ về góc phố cuối cùng trong đêm. Thằng nhỏ chưa kịp ngừng để thở, gã to con giật phắc chiếc túi con trong tay nó. Gã thò tay vào…
Đọc tiếp ...Harrison tới phòng biên tập sớm nửa tiếng như thường lệ. Ông đưa mắt nhìn quanh bàn và dừng lại ở tập giấy chua dòng chữ “chuyển tổng biên tập” sang “chuyển giám đốc”. Ông nhíu mày. Nếu như không có chuyện gì nghiêm trọng, Aaron sẽ không bao giờ chuyển bài vở cho ông tình trạng tương tự. Cầm xấp giấy, Harrison lước qua rồi chăm chú đọc… – Cộc cộc… – Vào đi!…
Đọc tiếp ...Thơ và nhạc: Ngọc Thiên Hoa Hòa âm, phối khí: NS Kiên Thanh Trình bày: Mạnh Hùng
Đọc tiếp ...I. LỜI MỞ: Giáo sư đại học Sorbonne – nhà văn, nhà sử gia người Pháp Piere Chaune đã viết về Duyên Anh: “Duyên Anh là nhà thơ lớn, vinh quang của quốc gia” (“un grand poète, un gloire natianlae” – vantuyen.net). Quốc gia nào? Không ít người biết Duyên Anh là nhà văn của thiếu nhi và “bạn” của những kẻ cù bơ, những giang hồ thời cũ. Tại sao giáo sư một trường…
Đọc tiếp ...