TẢN MẠN

RỒI SẼ CÓ MỘT NGÀY !

Tản mạn Rồi sẽ có một ngày!Sẽ có một ngày trái đất trở về sau những cơn Đại Hồng Thủy. Nước sẽ ngừng trôi và biển sẽ không còn. Núi lỡ. Cây khô. Bốn mùa nằm lịm chết. Mây thôi giăng sầu. Mưa chẳng kết lời thơ. Sẽ có một ngày những ngón tay thành đá. Lá sẽ không còn vàng lên trong nhớ nhung. Sẽ có một ngày ngoài đường không bóng nắng. Thành phố chìm trong đêm vắng những hồi chuông.

Một ngày ấy sẽ như ngày ta ngủ. Giấc thiên thu nào nghĩ chuyện căm thù!

Rồi sẽ có một ngày những dòng thư ta viết để cho con nhưng con nào đọc bao giờ! Tổ quốc là gì? Con ta cũng lãng quên! Cả tiếng “Mẹ, Ba” cũng gọi bằng tiếng nước người! Sẽ có một ngày ta run rẫy đôi tay. Tim lúc đập, lúc ngưng trong lồng ngực. Mạch máu hồng cũng thôi không tái tạo. Tóc bạc màu, thời gian hóa xanh xao!

Một ngày nào đó những dòng ta đã viết. Lẫn giữa bùn đen không ai nhớ khi nào… Chẳng có người ghi tiếp dòng dang dở. Về một cuộc đời đầy nỗi nhớ bâng quơ…

Một ngày ấy, ta thôi không viết nữa. Xác thân này cũng đến vữa cả thôi. Đời năm chìm, bảy nổi có gì vui. Một giấc ngủ vùi chôn vào cát bụi. Ta lo sợ ngày mai con quên hết. Trời quê hương nắng gió đắng cõi lòng! Ta đau đớn một ngày con sẽ khóc: Tôi là người không tổ quốc, cuộc đời ơi!

Tháng 3/08/06

Ngọc Thiên Hoa

Related Articles

Back to top button