Cứ độ hè về, nghe tiếng ve “quạnh quạnh quạnh… re re re…” trên cây là lòng tôi bắt đầu nghe man mác… Bà ngoại tôi thường kể chuyện cổ tích cho lũ tôi nghe trong đó có truyện lý giải “vì sao con ve bụng rỗng?”…Tôi mê truyện ngụ ngôn của nhà văn nổi tiếng của Pháp La Fontaine hơn. Tôi đọc ngấu nghiến chúng bằng tất cả sự thích thú, đam mê và…
Đọc tiếp ...Cứ đến ngày thứ bảy là hình như các thầy không dạy được và lũ học trò beo cũng học được. Thế là buổi học chấm dứt sớm hơn quy định mười lăm, hai chục phút. Chỉ ngần ấy thời gian cũng đủ cho bọn học trò sướng điên. Khu giảng đường ồn như ve họp chợ. Lớp này “động” làm sao lớp kế bên “tĩnh” cho được! Cứ thế, sinh viên thi nhau hốt…
Đọc tiếp ...Khi Th dựng xe đạp dưới cầu thang để leo một mạch lên căn phòng quen thuộc tầng hai của khu cán bộ thì chợt đụng đầu một cô gái từ cầu thang bước xuống. Th lúng túng đánh rơi một quả trứng gà. Quả trứng vỡ tan. Lòng đỏ, lòng trắng chảy nhão ra trên nền xi măng không được sạch cho lắm. – Ô! Cô bé nơi cầu than nhìn thấy, khẽ kêu…
Đọc tiếp ...Không biết từ đâu, loài người đã đặt cho tôi cái tên thiệt đẹp: “Phượng,” “Phượng Vĩ” mặc dù tôi không phải là giống có lông vũ thuộc một trong tứ quý “Long, Lân, Quy, Phụng”. Tôi chỉ là một trong vô vàn loại thuộc dòng thảo mộc và mỗi năm khi tôi bắt đầu trổ bông thì lũ học trò mừng húm vì đã sắp đến kỳ nghỉ hè. Dòng họ nhà tôi nổi…
Đọc tiếp ...Chuyện hàng xóm kể sao cho hết. Nhà này cách nhà kia có cái hàng rào chớ mấy nên chuyện từxóm dưới chỉ cần năm phút, xóm trên đã biết tỏng tòng tong. Còn nữa, nhà này ước sao như nhà kia, nhà kia thì mong được như nhà nọ. Khổ thiệt. Này, nhà phía trên là nhà bà B. Bà ta có mấy mẫu đất trồng toàn xoài canh nông ở Cam Hòa –…
Đọc tiếp ...