THƠ CA
Thơ ca
-
TRƯỜNG CA ”XIẾN TÓC”
Bông hoa đem tế mộ phần Hình như hoa cũng bần thần, phân vân: – Người – Ta dẫu chẳng…
Đọc tiếp -
BIÊN TẬP – NGỌC THIÊN HOA
Con đường xưa lá nhuộm màu vàng úa Cây gọi mùa thiếu hẳn dáng chiều cao. Nhà ven sông, lũ…
Đọc tiếp -
BÔNG HỒNG NỞ MUỘN – NGỌC THIÊN HOA
Tôi gặp em vào một ngày cuối đông Gió lạnh đập vai em Từng cơn đau, rát buốt! Em vừa…
Đọc tiếp -
CON HƯ TẠI MẸ – NGỌC THIÊN HOA
Khéo khen cái “Hội thả thơ” Bao nhiêu năm vẫn lơ mơ thế nào! Chẳng biết “chửa nghén” thằng nào…
Đọc tiếp -
SONG TÌNH – NGỌC THIÊN HOA
Song tình một khối tim chung Hai ngăn một nhịp mà cùng vỡ tan! Tình em – lá khóc trên…
Đọc tiếp -
TUYỂN TẬP THƠ “LỠ MỘT THỜI XANH XƯA” – NGỌC THIÊN HOA
LỜI MỞ Một thoáng trường xưa. Một thời áo trắng. Một đời mang nặng nghĩa ân. Một tình người qua…
Đọc tiếp -
CHÙM THƠ NGOÀI TẬP 1979-1982 | NGỌC THIÊN HOA
BƯỚC TIẾP BÀN CHÂN PHÙ ĐỔNG Ôi tổ quốc của muôn người anh dũng Của bao nhiêu trang sử đẹp…
Đọc tiếp -
HÀ NỘI TỪNG NGÀY RỒI CŨNG THẾ! – NGỌC THIÊN HOA
Thơ và nhạc: Ngọc Thiên Hoa Hà Nội từng ngày rồi cũng thế thôi em Phố vẫn đông người đêm…
Đọc tiếp -
CHÙM THƠ MÙA THƯ – NGỌC THIÊN HOA
VÔ VÀN Có phải em, mùa thu Ru ta trong sắc vàng xanh đỏ? Cho ta một lần dỗi hờn…
Đọc tiếp -
GIÃ BIỆT – NGỌC THIÊN HOA
Lặng lẽ tạ từ nguồn cội Cái chết như là chia đôi. Lìa cành trong cơn hấp hối Mới còn,…
Đọc tiếp