THƠ CA

CON HƯ TẠI MẸ – NGỌC THIÊN HOA

Khéo khen cái “Hội thả thơ”

Bao nhiêu năm vẫn lơ mơ thế nào!

Chẳng biết “chửa nghén” thằng nào

Nguyên Tiêu cứ đẻ ào ào… sán giun…

 

“Trăm câu thơ chọn”? Lung tung

Phỉnh lừa thiên hạ ùn ùn chen chân!

Dẹp cha cái “Hội… tâm thần”

Chọn thơ mà chộp cái “thần” vứt đi!

 

Thi nhân mà chẳng lương tri

Cô hồn các đãng… rước đi cho rồi!

Thẹn cho chủ nghĩa học đòi

Chết thay cho lũ bọ dòi hại dân!

 

Tàu qua rước nhục vào thân

Bấy giờ lo thả… bốn chân… lên… giời!

Chúng dân ngơ ngác hỏi trời:

Chủ trương ai duyệt? Bạc hời ai cho?

 

“Có Bác, có Đảng ấm no”

Nằm hưởng bổng lộc kéo co với đời!

“Quốc thù vị báo… ” ai ơi!

Hội Nhà Văn chỉ là nơi… tế cờ!

 

“15 văn kiện” ký chờ

“Anh-Em” ta lại tới giờ… đoàn viên!

“Kính anh”, “em” phải “ưu tiên”

Không dưng duyên cớ há phiền nhà sư!

 

Con thuyền gặp gió lắc lư

Gặp sư như bão đánh hư mái chèo!

Thả thơ? Chuyện nhỏ như bèo

Cái chuyện lớn ấy: lái lèo quốc gia!

 

Coi chừng dính bẫy yêu ma

Bắt tinh tra khảo là cha đứa nào?

Ba cái lễ hội tầm phào

Xúm vào là chỉ xô nhào Việt Nam!

 

Trung Quốc đánh vô lòng tham

Theo phong tục họ là cam rợ Tàu!

“Con hư tại mẹ” từ đâu?

Tổ tiên để lại nghìn sau câu này!

Tháng 2/14/2017

Ngọc Thiên… Lôi

[yourchannel user=”CNN” search=”CON HƯ TẠI MẸ”]

Related Articles

Back to top button