Lặng lẽ tạ từ nguồn cội
Cái chết như là chia đôi.
Lìa cành trong cơn hấp hối
Mới còn, sao giờ chia phôi!Thời gian như chùn lắng vội
Về đâu, mây trắng buông trôi…
Lá như gã khờ biết tội
Âm thầm giã biệt cõi đời.
Một cơn gió từ đâu tới
Cuốn lá vàng đi muôn nơi…
Chiều nghiêng dáng người chờ đợi
Hoàng hôn buông tím chân trời!
Em mãi còn nhặt lá rơi
Thả tình tan theo gió thổi.
Tình em như mùa nước nổi
Gió lùa lá mệt bã bời!
Thôi chia tay nhau người ơi
Khoảng trời riêng sao vời vợi…
Rượu mời chờ không người tới
Chuyện mình theo sóng ra khơi…
Tháng 7/2012
Ngọc Thiên Hoa
[yourchannel user=”CNN” search=”GIÃ BIỆT”]