Nào có phải ăn roi mà ta khóc
Cũng chẳng vì bị đòn làm ta đau.
Sầu vận nước thăng trầm cơn binh biến
Buồn thân non chìm nổi cuộc chiến chinh.
Ta ngậm ngùi thế sự những sinh linh
Rêu rong phủ ngàn năm hồn nước Việt.
Làm sao đá vô tâm mà lại biết
Nhỏ máu hồng lên trên những lầm than?
Ta hỏi đất mượn thời gian làm bạn
Tìm con đường lịch sử để sang trang.
Ta hỏi núi đo dùm câu quốc nạn
Nhờ dòng sông gởi biển những lời than.
Người hóa đá nên ngàn đời chắc hiểu
Dòng máu nào biểu tượng của tình yêu?
Hồn hoá nắng mặt trời soi thế kỷ
Để đau lòng con Cuốc khóc phân ly!
Trường Sa! Hoàng Sa! Nào có nghĩa là chi
Rên xiết với kêu gào có ích gì!
Đường xâm lăng kết tinh thành chân lý:
“Yếu thì thua, mạnh thắng”: chẳng tiên tri!
Tháng 1/14/08
Ngọc Thiên Hoa