Tác giả: Ngọc Thiên Hoa
Trình bày: NS Đào Vũ Thanh & NS Nhơn Hậu
Thực hiện: Cty TNHH&Phim Ảnh Nguyễn Duy
(Mẹ mất, cha gả Mén lấy chồng xa rồi từng mùa nhớ thương con. Một ngày nọ, Mén bồng con gái về Cần Thơ thăm ông ngoại. Mén muốn đưa cha ra nước ngoài ở với gia đình cô nhưng người cha không chịu. Ông nhất định một đời với sông nước – đồng bằng Cần Thơ để cha con nhớ thương hai bờ.)
Cha (nói lối ): Sao lâu qúa mà chưa thấy vợ chồng con Mén về thăm quê drậy cà? Chắc là chúng nó bận dữ lắm đa! Nhưng mà thôi, gái lớn gả chồng, trai lớn gả drợ. Mùa nước nổi này nó không drìa thì chờ mùa khác drậy chớ biết làm sao!
LÝ ĐÊM TRĂNG
Từng ngày rồi qua nhanh
Cha gả con về miền quê xa.
Vẫn nghe con gọi cha trước thềm.
Từng chiều nghe tiếng lúa reo êm đềm.
Mén:
Mén đây cha
Con trở về nơi ruộng nhà Cần Thơ.
Nghĩa cha, con ngày hằng thương nhớ
Nhà mình mấy năm khác ghê
Vườn cò trắng bay ngọt ngào dân ca.
Cha:
Nghe tiếng con chạnh lòng xuất giá
Các con sau khi rời xa mái nhà
Ruộng nương cha sống yên tuổi già.
Mén:
Cần Thơ! Cha chẳng xa nơi này.
Cha: Mén ơi! Từ độ gả con lấy chồng về miền xa lạ, cha ở nơi đây một mình đắng dạ, vui buồn cùng đồng ruộng Cần Thơ gạo trắng nước trong, man mác con xuồng chờ mùa nước nổi nghe gió thổi rừng bần hát ca trên dòng sông ngan ngát những đêm…
VỌNG CỔ (câu 1)
… về… Cha thương con, nhớ má con vô bến, vô bờ! Nhớ những tháng ngày chờ gieo mùa giống mới. Hết nạn ốc bươu vàng thêm bọn rầy sâu. Má con cùng cha thao thức canh thâu. Túi ComCat dẫn đầu trong khâu chọn giống. Cha đùa rằng con gái như lúa hạt. Muốn đạt yêu cầu là phải nhờ khâu giống tốt.
Mén (nói lối): Cha à! Cha nhìn nè! Con mang… giống tốt về thăm ông ngoại đây. Giống… Nàng Thuận MTL dẻo thơm đó à nhen!
Cha (nói lối): Đâu đâu! Đưa… giống tốt cho ông ngoại bồng coi! Chu cha ơi! Thơm mùi gạo dẻo từ giống Cần Thơ 1 và 2 OM, Jasmine qúa chừng chừng hà! Tiếc rằng bà ngoại không có phước phần bồng cháu!
Mén (nói lối): Cha! Cha nhắc làm con thêm nhớ má qúa!
Cha:
GIANG TÔ
Kể qua cha ruột nghẹn đắng còn con tủi lòng.
Bao mùa nước lớn bềnh bồng, chim sáo vờn bay giữa đồng.
Mén:
Đồng đó, má còn đâu
Để cha luống sầu dạ sót
Từng hạt mưa thánh thót đêm đông.
Rót vào cha bao phiền não mênh mông.
Con chẳng làm sao chia sớt cho cha
Cha:
Thì con đừng ác tâm can
Con học lấy chữ đoan trang
Như đồng lúa chín vàng.
Mén: Đã qua mấy năm bao mùa lúa chín trên đồng không có má, không có con, cha chỉ còn có những ngày mỏi mòn chờ đợi, thôi thì cha hãy cùng con đến miền đất mới cho con được sớm hôm phụng dưỡng cha cho trọn nghĩa sanh…
VỌNG CỔ (câu 2)
… thành… Con nào để cha đơn bóng lạnh cho đành. Con biết rằng cha nặng tình quê canh cánh. Ngày tháng lặng lờ bè bạn với cây xanh. Cần Thơ ngày mùa lúa trổ bạt ngàn bông, chắc rằng cha ngóng trông chờ ngày gặt hái. Mà má con không bao giờ sống lại. Chỉ sợ cha buồn nhớ mãi tháng ngày qua.
Cha (nói lối): Coi, con nhắc làm chi cái chuyện ở hay đi. Con gái miền Tây lấy chồng được hạnh phúc như con đã là một kỳ tích lắm rồi. Lúa thì có “3 giảm, 3 tăng“. Cha chỉ mong các con “1 phải và 5 giảm“.
Mén (nói lối): Chuyện cha đi với con có mắc mớ gì tới chuyện lúa tăng, giảm của cha? Cha làm con gái hổng hiểu gì hết à!
Cha (nói lối): Có chớ sao không con! “3 tăng” là tăng năng suất, chất lượng, hiệu qủa. Còn “3 giảm” là giảm giống gieo sạ, thuốc sâu, lượng phân đạm. Con người cũng giống như lúa. “1 phải” là sử dụng giống lúa xác nhận. Còn “5 giảm” là giảm lượng giống, thuốc, phân, nước và thất thoát. Con người không biết nhìn gương tốt mà tăng, nhìn xấu mà giảm thì…
Mén (nói lối): Thì thành người xa lạ với quê hương phải hông? Con biết rồi!
Cha:
BÀI TẠ
Con rời Vĩnh Thạnh quê nhà
Dạ buồn nhớ tới Cần Thơ?
Cù lao Tân Lập, Thanh Rôn, Phong Điền.
Mùa nước hái đầy điên điển.
Mén:
Xuồng lướt sông nước miên man
Cồn Ấu, Thốt Nốt, Ô Môn
Quê sao được Trấn Giang mặn mà!
Cha: Con à! Con ở xứ xa còn nhớ quê ta vụ 3 mùa lúa. Vụ lúa thu đông đang vào thu hoạch, nhiều đê nhiều rạch dẫn nước ra sông cho lúa đơm bông, cho đồng khỏi úng cho Cần Thơ cung – cầu hạnh phúc, có cái ăn, cái mặc, cái để cho người nông dân được sống no…
VỌNG CỔ (câu 3)
… lành…
Mén (giọng nhạc): Con biết là cha có một tấm chân thành.
Cha: Người lao động mừng canh cánh ấm chén cơm. Nông dân cố giữ đồng lúa chín thơm ngàn đời. Giữ vườn, giữ đất nỗi tự hào duy nhất. Cờ Đỏ, Thới Lai, Phong Điền, Vĩnh Thạnh đang mùa thu đông lúa chín mừng công. Nhớ khi xưa Tây Đô quyết sống còn với đất. Cả nước xuống đường sức mạnh công-nông. Khám Lớn Cần Thơ đây còn di tích. Nội ngoại hai bên là nông dân du kích một thời. Cầu Cần Thơ sẽ đến Cầu Vàm Cống. Bờ được liên thông nối các tỉnh miền ngoài.
Mén (nói lối): Cầu văng Cần Thơ bắc qua sông Hậu nối tỉnh thành Cần Thơ với Vĩnh Long. Còn Cầu Vàm Cống nó xây hồi nào vậy cha? Nó nối tỉnh nào vậy hả cha?
Cha (nói lối): Lúc con đi xa, cầu Vàm Cống chưa khởi công. Nó nối liền Đồng Tháp với Cần Thơ. Coi bộ con đã thành người ngoài cuộc rồi đó à nhen.
Mén: Hổng có đâu cha!
Cha:
NGŨ ĐIỂM
Giữ nguồn, con phải làm ngay
Tiếng ta nên dạy các con quê người.
Cần Thơ nhắc những con thơ
Tây Đô – đô thị cũng quê của mình.
Mén: Cha không nhắc thì con sẽ quên vì ở nước ngoài ít có điều kiện cho con học tiếng Việt. Điều cần thiết là con mãi nhớ nghĩa mẹ, tình cha đậm đà tha thiết như Cần Thơ trong con từ lớn khôn vẫn da diết trong…
VỌNG CỔ (câu 4)
… lòng…
Cha (giọng nhạc): Con vẫn là con Mén của sông, đồng.
Mén: Con nghe lòng ấm khi về quê xưa con sống. Thương cánh đồng gặp lũ nước mênh mông. Xuồng ba lá đâu có ở xứ người ta. Cò Bằng Lăng kia chỉ lượn vòng trong thầm thì ký ức. Lục bình xanh lặng lờ trôi biền biệt. Nhớ một Tây Đô kỷ niệm da diết với bùi ngùi.
Cha (nói lối): Con đã về đây với cha, với Cần Thơ trong mừng mừng tủi tủi. Cha con mình nên vui hội đoàn viên.
LÝ BÔNG DỪA
Con về
Mùa nước trên quê nhà.
Cần Thơ thương qúa
Cha sao nỡ lòng ra đi?
Mén:
Mùa đông
Mùa nước sông mênh môngCon bỏ sông đồng
Thương mùa cá tôm Cần Thơ.
Cha:
Ngày con về Thới Lai, Hàng Dương
Tình quê luyến thương hai bờ.
Mén:
Yêu đường về Cần Thơ!
Tháng 10/14/2013